Giáo viên diễn xuất dạy Vệ Lăng Nam mấy động tác, rồi lại tìm trợ lý di chuyển vị trí máy quay.
Vệ Lăng Nam và trợ lý đó di chuyển mấy lần nhưng kiểu gì cũng không nắm được mấu chốt, không phải che mất máy quay thì lại là góc độ không đúng.
Có nhân viên công tác ở bên cạnh khẽ thở dài: "Cứ tiếp tục giày vò như vậy thì tới khi nào đây? Tôi thấy hay là cứ để mấy vai phụ đang ở hậu trường đi về trước đi vậy, hôm nay không kịp quay đến phân đoạn của bọn họ đâu."
Mấy nhân viên khác nói: "Vệ Lăng Nam cũng đủ vất vả rồi."
Từ phía bọn họ nhìn lại, người đàn ông trước máy quay có vẻ mặt chăm chú, bất kể có bị quay lại bao nhiêu lần vẫn không nổi giận, bóng dáng cao lớn trong thước phim giống như một bức tranh tuyệt đẹp. Với thân phận và địa vị hiện tại của anh, cho dù diễn xuất không tốt, nhưng không tự cho mình là ghê gớm đã là rất hiếm rồi.