Hạ Lăng không thể trả lời câu hỏi của Lệ Lôi.
Những bí mật, những vết thương thối rữa quá sâu, quá nặng, dù anh là bạn trai cô thì cô cũng không thể nói ra được. Hạ Lăng nghiêng đầu tránh ánh mắt dò hỏi của anh, khẽ nói: "Đúng vậy, không khỏe lắm."
Anh vừa nhìn đã biết cô nói dối.
Nhưng Lệ Lôi không dám vạch trần. Anh còn nhớ rõ dáng vẻ cô xoay người dứt khoát khi gặp chuyện của Cố Lâm. Anh sợ biết rõ mọi chuyện rồi, chút tình cảm yếu ớt giữa bọn họ cũng sẽ tan vỡ. Tiểu Lăng thích anh đến mức nào? Anh không biết. Anh chỉ biết trong lòng cô cất giấu rất nhiều bí mật, mà chắc chắn những bí mật đó có liên quan đến Bùi Tử Hành. Cô luôn khác lạ mỗi lần gặp hắn ta, hoặc ở trên địa bàn của hắn ta như lần này.
Tình địch ở ngay cạnh, Lệ Lôi không dám làm tổn thương cô, không dám đánh cuộc dù là một chút khả năng sẽ để mất cô.
Vì vậy, anh cười miễn cưỡng như không có việc gì: "Không khỏe sao? Vậy chúng ta về thôi."