Cô ta không thể chịu đựng được sự thành công Hạ Anh Lạc, những thành tựu đó vốn dĩ phải thuộc về cô ta!
Đường Viện đập hết tất cả những gì có thể đập được ở trong nhà. Bình sứ Thanh Hoa có giá trị không nhỏ, rồi thì những món đồ thủy tinh đắt giá đều bị đập nát vụn khắp sàn nhà. Cô ta nhìn mặt đất đầy những mảnh vỡ vụn mà căm phẫn nghĩ, sao Hạ Anh Lạc không chết đi? Một cô thiên kim nhà giàu dựa vào cái gì mà chen vào giới giải trí để cướp bát cơm của một sinh viên bình thường tốt nghiệp đại học nghệ thuật như cô ta? Đúng là không công bằng!
Khuôn mặt cô ta trở nên méo mó, lẩm bẩm một mình: "Hạ Anh Lạc, tao hận mày!"
Sao có thể không hận cho được?!