Hạ Anh Lạc vui vẻ quay về nhà, sống cuộc sống của cô chủ nhà giàu ăn no chờ chết. Mặc dù trung tâm huấn luyện cũng không tệ lắm, nhưng nào có thoải mái được bằng nhà mình? Đêm cuối thu, làm tổ trong phòng mình, ôm chăn bông ngắm trăng mới là chuyện tốt đẹp nhất trong đời .
Phòng của cô ở tầng 2, có cửa sổ sát đất và ban công siêu lớn.
Hạ Anh Lạc vui vẻ lăn trên chiếc giường mềm mại vài vòng. Bỗng nhiên, cô liếc thấy trên ban công có gì cái gì đó đang động đậy.
Cô lập tức cảnh giác ngồi dậy, nhìn ra phía đó.
Dưới ánh trăng mông lung, bóng dáng một người đàn ông dong dỏng cao thấp thoáng, lặng lẽ nhìn cô qua cửa sổ sát đất trong suốt.
Vệ Lăng Nam.
Hạ Anh Lạc lập tức nhận ra người đàn ông này là ai, trong lòng cô dậy lên cảm giác phức tạp không nói rõ được. Nếu nói cô có gì không hài lòng về cuộc sống hiện giờ, chỉ sợ điều duy nhất không hài lòng là người đàn ông này xuất hiện trong đời mình.
Cô đi chân trần xuống giường, mở cửa kính ra.