Hạ Anh Lạc lập tức hiểu là bác dẫn người tới cứu cô.
Nháy mắt sau niềm vui sướng, cô hỏi: "Bác ơi, vậy bác thì làm sao đây?" Nếu cô giả dạng thành bác trà trộn ra ngoài, thế không phải bác sẽ bị nhốt trong cái cơ sở ngầm biến thái này hay sao?
Hạ Mặc Ngôn không hề gợn sóng: "Vệ Lăng Nam không dám đụng đến bác."
Mấy trăm năm nay, nhà họ Hạ và Vệ Lăng Nam vẫn luôn duy trì sự cân bằng tinh vi. Ngay cả khi Vệ Lăng Nam dám cả gan làm loạn cũng không dám gây ra chuyện gì với quốc sư nhà họ Hạ, trừ khi gã ta muốn tình hình rơi vào cảnh trạng chết Chúa cũng băng hà. Huống hồ, người đàn ông kia yêu Hạ Anh Lạc sâu đậm, sẽ không giết người thân của cô, làm cô ghi hận cả đời.
Hạ Anh Lạc gật đầu. Cô hiểu bây giờ không phải lúc để mè nheo nên thay quần áo của Hạ Mặc Ngôn.