Hạ Anh Lạc không nghĩ được nhiều như thế, chỉ nghe anh nói đương nhiên, tâm trạng cô liền tốt lên một cách khó hiểu.
Trong số những người bên cạnh, ngoài Kim Linh Nhi ra, cũng chỉ có anh ta chịu tin cô, khiến cô cảm thấy ấm áp vô cùng.
Ở đầu kia điện thoại, giọng nói của anh ta rất điềm đạm: "Đã lâu rồi không gặp em, chúng ta đã hẹn trước là một tuần đi hẹn hò một lần rồi mà? Bây giờ tôi đang ở quán cà phê Số 8, hạn cho em đến đây trong vòng 30 phút."
Giọng điệu ra lệnh khiến tâm trạng Hạ Anh Lạc vừa mới tốt lên lại trở nên xấu đi.
Cô rất muốn chửi người, nhưng nghĩ tới trước đây đã từng đồng ý với anh ta, hơn nữa sợ phản ứng bài trừ dị vật nào đó lại phát tác, thế nên đành nói mình sẽ đến kịp với vẻ không muốn lắm. Cúp điện thoại xong, ngay cả cơm cũng không kịp ăn, cô chào tạm biệt Kim Linh Nhi, từ căn tin đi ra gọi một chiếc xe, thẳng tiến đến quán cà phê Số 8 theo địa chỉ mà anh ta đã gửi.