Suy nghĩ trong đầu Triệu Dực Hiên nhanh chóng thay đổi, bỗng nhiên hiểu ra điều gì đó, gã mỉm cười miễn cưỡng: "Được, anh chi thì anh chi." Gã rút thẻ vàng của mình ra và đưa đến trước mặt nhân viên bảo vệ, "Tiền phạt gấp mười lần, rút từ đây đi."
Trong lòng Hạ Anh Lạc mơ hồ có linh cảm chẳng lành nên ngăn cản: "Tôi không cần anh ta chi giúp tôi!"
Bảo vệ lại nói: "Cô gái trẻ, cô cũng đừng bướng. Chẳng lẽ thật sự muốn đi múa thoát y à?"
Bọn họ trực tiếp rút tiền từ trong thẻ vàng của Triệu Dực Hiên, trả thẻ lại cho gã rồi cúi chào lui ra.
Bùi Diễm lạnh lùng nhìn tất cả, suốt quá trình duy trì nụ cười như có như không, không hề ngăn cản.
Triệu Dực Hiên âm thầm hít một hơi, hiểu rằng đã tới lúc thử thách mình rồi. Anh ta cần phải thể hiện thật tốt trước mặt cô ta, tự tay làm tổn thương Hạ Anh Lạc dữ dội mới làm cho Bùi Diễm yên tâm!