Phong bì đó rất dày, thoạt nhìn khá bình thường, nhưng Hạ Lăng biết, giá trị của món đồ bên trong tuyệt đối không hề thấp.
Nhưng cô vẫn nói: "Cầm về đi."
Sở Thâm không hề cử động: "Mở ra xem đi, không tốn nhiều thời gian của cô đâu."
Hạ Lăng vốn dĩ không muốn để ý đến anh ta, nhưng Mạch Na lại đưa tay nhận lấy phong bì rồi rút xấp tài liệu thật dày từ bên trong ra:
"Ha ha, thỏa thuận trao tặng, giấy công chứng, giấy tờ bất động sản?" Mạch Na ngẩng đầu nhìn Sở Thâm. "Đế Hoàng các người đúng là bạo tay thật."
Sở Thâm mỉm cười: "Khu biệt thự tốt nhất ở ngoại ô, nằm trong khu vực có tiền cũng không mua được. Cô Diệp, rất nhiều ngôi sao nhỏ như cô cả đời cũng không kiếm được một căn. Tôi khuyên cô nên nhận lấy."
Hạ Lăng nhíu mày, không nhìn xấp giấy tờ bất động sản trong tay Mạch Na mà hỏi thẳng: "Thủy tạ Thanh Sơn?"