Hạ Lăng nhìn bọn họ, bỗng nhiên hiểu sự im lặng kỳ lạ của những người bên cạnh mấy ngày nay có ý nghĩa gì. "Các người đã sớm biết, có phải hay không? Chỉ gạt một mình tôi?" Giọng nói của cô hơi run. Cô lảo đảo chực ngã, nhìn quét qua trợ lý và đội ngũ chuyên viên trang điểm, "Chuyện từ bao giờ? Anh ấy… muốn các người gạt tôi?"
Trợ lý A Trà hơi hé miệng: "Chị Tiểu Lăng…"
Cô ta không biết nên an ủi Hạ Lăng như thế nào. Dù rằng tình cảm giữa Hạ Lăng và Bùi Tử Hành là bí mật, nhưng mấy nhân viên công tác bên cạnh lại đều biết. Người đàn ông âu yếm đính hôn, cô dâu tương lai lại không phải mình, đối với bất kỳ người phụ nữ nào mà nói thì chuyện này đều không thể chấp nhận được, huống hồ Hạ Lăng còn rất kiêu ngạo.
Nhân viên công tác của Đài truyền hình lại không rõ nguyên do nên nói: "Ngại quá, cô Hạ, chúng tôi không biết là cô không biết. Anh Bùi muốn cho cô một niềm vui bất ngờ chăng? Thật là ngại quá, ngại quá…"