Hạ Lăng lắc đầu theo phản xạ.
Hạ Vũ nói: "Cho nên, chị cần phải lén trở về. Yên tâm đi, cứ trông cậy vào em. Em đã ở Paris thời gian dài, biết đặt vé máy bay và gọi taxi đến sân bay như thế nào. Chị chỉ cần nghe em sắp xếp là được."
Vì thế, Hạ Lăng thật sự nghe cô ta sắp xếp.
Vào một buổi bình minh vừa ló dạng, cô mang hành lý gọn nhẹ lẻn ra khỏi cửa sau của khách sạn và đi qua một vài con hẻm ngoằn ngoèo dưới sự dẫn đường của Hạ Vũ, đến trước một chiếc taxi.
"Đi lên đi," Hạ Vũ mở cửa sau ra, bảo cô lên xe, "Em đã nói với bác tài rồi, ông ấy sẽ đưa chị đến sân bay. Chị, dọc đường đi chị phải cẩn thận, cho chị cái này..." Cô ta tháo chiếc vòng cổ trên cần cổ của mình xuống rồi đeo lên cổ của cô, "Lúc nhớ em, chị cứ xoa chiếc vòng cổ kim cương này, giống như em và chị đang ở cùng nhau, vậy thì sẽ không cô đơn nữa."