Hạ Lăng rúc ở trong phòng khách sạn, lòng dạ rối bời.
Cảnh tượng trong phòng tắm đêm đó, còn có cảnh Bùi Tử Hành và người phụ nữ kia sáng nay cứ lởn vởn trước mắt không xóa đi được, giống như trúng phải bùa chú gì đó, buộc cô phải đối mặt.
Rốt cuộc cô bị làm sao vậy?
Cô nhớ tới ánh mắt quyến rũ của người phụ nữ kia, còn có ngón tay được sơn móng đỏ tươi dựng thẳng lên, ả cười nói với cô: "Con gái ngoan thì không được hỏi." Nhưng cô không muốn làm cô bé ngoan gì cả, cô chỉ muốn...
Chỉ muốn cái gì chứ? Cô cũng không biết.
Tâm trạng càng lúc càng rối bời, cô ngã xuống chiếc giường lớn xa hoa trong phòng Tổng thống và mơ màng thiếp đi. Cảnh trong mơ nháo nhào, thậm chí cô còn mơ thấy rằng mình trở thành người phụ nữ kia, mặc chiếc váy ngủ tơ lụa lồ lộ đường cong mây mưa với hắn ta…
Cô hét lên một tiếng rồi tỉnh lại, bị bản thân mình dọa sợ chết khiếp. Cô ngẩng đầu nhìn gương, trong gương hiện lên một gương mặt hốt hoảng.