Chương tan học vang lên.
Học sinh trong phòng nhốn nháo rời đi, không lâu sau, tiếng cười đùa vang lên trong hành lang.
Tiểu Hoa cầm balô của Hạ Lăng đi đến trước mặt cô, đưa tay kéo cô: "Đi mau lên Hạ Lăng, bên ngoài có tuyết rơi rồi đó! Trận tuyết đầu tiên của năm nay đẹp lắm, cậu mau ra ngoài ngắm cùng tớ đi."
Hạ Lăng không có tâm trạng hất tay cô ấy ra: "Cậu đi đi."
"Ơ, cậu không ngắm sao? Tớ…" Tiểu Hoa mới nói được nửa câu, nhìn sắc mặt của Hạ Lăng, cô thức thời nói sang chuyện khác: "Vậy tớ đi trước đây, cậu có chuyện gì thì cứ gọi tớ. Thành tích ở lớp diễn xuất không tốt chỉ là tạm thời thôi…"
Còn chưa nói hết câu, Hạ Lăng đã trừng mắt nhìn cô ấy.
Tiểu Hoa bị dọa giật mình, mặc dù là bạn bè nhưng từ khi Tiểu Lăng lên làm người đứng đầu niên khóa mới thì hình như càng ngày càng hung dữ. Được rồi, tâm trạng của cô ấy đang không tốt, không nên động đến nối đau của cô ấy thì hơn.