Hạ Lăng cười với bà ấy: "Không sao, là cháu làm sai mà, làm vỡ cái cốc mà Tịnh My quý như thế, cậu ấy phải đau lòng biết bao. Có thể pha trà để đền bù cho cậu ấy, dù cháu chịu mệt chút cũng không sao."
Bà giúp việc già muốn nói lại thôi, cuối cùng thở dài.
Hạ Lăng cẩn thận bưng trà, đi đến cửa phòng học.
Hôm nay cô Cao tạm thời có việc nên đến lớp muộn, mấy cô bé tụ tập nói chuyện phiếm: "Tịnh My, vẫn là cậu có bản lĩnh, chúng tôi không vừa mắt con nhỏ ăn mày kia thì cậu đã có cách chỉnh nó."
Nghe thấy câu này, Hạ Lăng vừa định bước vào phòng học liền dừng chân lại.
Trong lòng dâng lên một linh cảm không lành. Cô đứng ở cạnh cửa, nghe thấy Bùi Tinh My nói: "À, cũng trách nó ngu thôi, tôi chỉ cần trổ chút tài mọn thì nó đã bị lừa!"