Trên sân khấu, Trương Tố Hinh than thở khóc lóc: "Diệp Tinh Lăng, xin lỗi, lúc tin tức được đưa ra, mặc dù tôi biết cô vô tội nhưng không dám đứng ra làm chứng, bởi tôi là người của Đế Hoàng, tôi cần kiếm cơm ở Đế Hoàng."
"Thế nhưng, tình thế sau đó đã mất khống chế. Tôi không ngờ sẽ nghiêm trọng như vậy, gần như phá hỏng tương lai của cô. Cho nên tôi mới quyết định hôm nay, đứng tại nơi đây, đòi lại trong sạch cho cô."
"Cô là một cô gái rất tốt, vì bênh tôi mà dù bị bêu riếu thanh danh cũng không chịu nói ra nguyên nhân. Tôi biết, nhất định cô sợ nói ra rồi sẽ làm tôi mất mặt…"
Cô ta vừa nói vừa khóc.
Hạ Lăng trợn mắt há mồm. Sao ai cũng là diễn viên thế này, diễn xuất của Trương Tố Hinh cũng giỏi thật. Nhưng mà cô không chịu nói ra nguyên nhân là vì chị Mạch Na không chịu để cô truyền ra ngoài, chứ không phải vì để ý đến mặt mũi của Trương Tố Hinh!