Hàn Sâm đến gần Đường Chân Lưu, cầm dao găm xoay lưỡi dao vào trong, cách cầm dao găm này cũng là học theo Y Đông Mộc.
Khi còn cách Đường Chân Lưu chưa đầy sáu mươi phân, Hàn Sâm đột nhiên vung dao găm lên, đâm về phía Đường Chân Lưu từ một góc độ không thể tưởng tượng nổi.
Phương Cảnh Kỳ thấy vậy thì lập tức biến sắc, hai mắt người đàn ông nọ lóe lên, còn Đường Chân Lưu thì sợ đến độ mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, đao trong tay hắn ta muốn giơ lên ngăn cản đã không kịp nữa, chỉ có thể nghiêng người tránh né, nhưng cuối cùng vẫn bị dao găm của Hàn Sâm đâm vào eo.
"Đệt mợ, cậu ra tay kiểu này chắc cũng không hề kém Y Đông Mộc là bao đâu nhỉ?" Đường Chân Lưu trợn trừng mắt nhìn Hàn Sâm, kêu lớn.
Phương Cảnh Kỳ cũng nhìn Hàn Sâm với ánh mắt rất lạ, người đàn ông kia thì nhìn chằm chằm vào tay của Hàn Sâm.