"Thái Thượng Hoàng chết tiệt, nhất định là hắn, ta sẽ giết chết hắn…"
Ngày hôm sau, khi vườn thực vật mở cửa, gần như cả khu vực này đều nghe thấy tiếng gào thét phẫn nộ cùng cực của Lôi Ma Đế.
Hàn Sâm đã lén trở lại thành bảo hộ dưới đất từ lâu, còn trồng nấm Phi Thăng và Tử Điệp Tiên Lan xuống khu vườn mà mình đã khai khẩn.
"Cha… cha…" Bảo Nhi thấy Hàn Sâm về thì hưng phấn đến mức vừa gọi vừa bò tới, tốc độ nhanh như đua xe, làm cát bụi bay mù mịt. Cô bé nhào vào trong lòng Hàn Sâm, ôm lấy cổ hắn, áp sát gương mặt mũm mĩm vào mặt hắn rồi còn thơm một cái thật kêu.
"Bảo Nhi ở nhà có ngoan không?" Tâm trạng của Hàn Sâm rất tốt, bèn véo gương mặt phúng phính của Bảo Nhi rồi hỏi.
"Bảo Nhi… ngoan…" Bảo Nhi trả lời rất nghiêm túc.
Hàn Sâm ôm Bảo Nhi vào cung điện, sau đó thì lập tức ngu người. Chỉ thấy Linh đang dọn dẹp vệ sinh, cung điện lúc này chẳng khác nào một đống phế tích, đâu đâu cũng là rác.