Hàn Sâm hơi khó xử, một đứa bé nhỏ như vậy, đặt trong thành bảo hộ thật sự quá bắt mắt, nếu người khác nhìn thấy nhất định sẽ rất kinh ngạc.
Loài người chưa đến mười sáu tuổi tiến vào vùng đất được thần bảo hộ chẳng khác gì tự tìm đường chết, huống chi là tiến vào vùng đất được thần bảo hộ thứ ba.
Nhưng cô bé này lại không hề có hơi thở của dị sinh vật hay dị linh nào, rất dễ bị nhận nhầm là trẻ con loài người.
Hàn Sâm mang nó ra ngoài rất dễ bị người khác chú ý, đến lúc đó sẽ phải giải thích rất phiền toái, chưa kể còn không giải thích rõ được.
Bây giờ Hàn Sâm chỉ cảm thấy may mắn vì trước đó mình đã ra lệnh cho đám lão Hoàng hoạt động ở khu Đông của thành bảo hộ, không được đến thần điện dị linh bên này, tạm thời sẽ không có vấn đề gì.
"Đặt tên gì cho nhóc mới hay đây?" Hàn Sâm đặt đứa bé ngồi đối diện với mình, sau đó ngồi xếp bằng dưới đất động não suy nghĩ.