Sau thời gian dài ở chung, Khúc Lan Khê và Sở Minh đã không còn đề phòng Hàn Sâm như trước. Khi bọn họ đi đến vườn trái cây, Hàn Sâm cũng xách thùng nước đi ra bờ sông.
Hắn đi tới bên cạnh cây dây leo, quả nhiên thấy cả cóc và cây còn ở đó, mà trên cây đã kết ba quả nhỏ bằng đồng tiền màu vàng kim, còn có cả hoa văn đồng tiền.
Tuy quả có vẻ chưa chín, nhưng đoán chừng còn cách ngày chín không xa.
Hàn Sâm định xử lý con cóc đồng tiền rồi dùng giọt nước sinh mệnh tăng tốc độ sinh trưởng của trái cây dây leo, thế là một công đôi việc.
Đã lâu không hoạt động tay chân làm Hàn Sâm cảm thấy xương cốt mình sắp rỉ sét đến nơi. Hắn làm nóng người một chút, sau đó mô phỏng sức mạnh sấm sét của Tiểu Ngân Ngân, vọt thẳng đến vị trí cách con cóc mười mét, chỉ một ngón tay về phía con cóc đang nổi nửa người trên mặt nước.
Một luồng sấm sét màu bạc trắng từ ngón tay phóng ra, đánh thẳng vào con cóc đồng tiền.
Bùm!