Hàn Sâm từ từ lui lại. Nếu thân thể của hắn không bị thương thì hắn đã bước đến giết chết con cóc kia để ăn thịt và tiện tay cướp luôn cây dây leo đó rồi.
Nhưng bây giờ hắn chỉ có thể tạm thời rút lui, chờ vết thương lành rồi thu thập con cóc này sau.
Tựa hồ con cóc không phát hiện ra Hàn Sâm, hoặc có phát hiện nhưng lười để ý đến hắn. Hàn Sâm lùi xa khỏi bờ sông, không tiếp tục đi về phía hạ du nữa, mà múcmột thùng nước rồi cưỡi Meow-kun quay về nhà gỗ.
Thấy Hàn Sâm cưỡi Meow-kun về, Sở Minh nói với vẻ hơi kinh ngạc: "Cậu có cả thú hồn thú cưng cơ à? Cấp gì đấy?"
"Cấp thần huyết ở vùng đất được thần bảo hộ thứ nhất." Hàn Sâm đáp.
"Cậu mang thú cưng thần huyết của vùng đất được thần bảo hộ thứ nhất đến đây làm gì? Cưỡi nó còn không nhanh bằng mình tự đi." Sở Minh bĩu môi nói.