"Sở Minh, mới sáng sớm đã đùa gì thế, còn không mau đi rửa mặt chuẩn bị làm việc." Khúc Lan Khê vừa nói vừa đi từ trong nhà gỗ ra. Khi nhìn đến cây Long Huyết thì lập tức giật mình mở to hai mắt, mở miệng mãi không khép lại được.
"Cây Long Huyết… sao lại mọc chồi non được…" Khúc Lan Khê mất một lúc mới phản ứng được, kích động chạy đến bên cạnh cây Long Huyết, nhìn cái cây gần như đã chết héo, trên một cành cây già cỗi đã mọc vài chồi non.
Tuy rằng chỉ có cành cây già cỗi này nhú ra mấy chồi non nhưng ý nghĩa của nó không hề nhỏ bé. Điều này đã chứng minh cổ thụ Long Huyết không chết héo, nó còn sống.
Chỉ cần sống thì có thể trồng lại lần nữa, sẽ có cơ hội trồng được quả Long Huyết.
Hàn Sâm cũng đi ra từ trong nhà, nhìn thấy mấy cái chồi non trên cái cây cổ thụ kia, sức sống trong đó đã hồi phục, đúng là cây héo hồi sinh rồi.
Khúc Lan Khê và Sở Minh bàn bạc hăng hái, rất phấn khởi với sự hồi phục của cây Long Huyết.