Đợi đến khi Hàn Sâm hồi thần thì cô gái nọ đã dẫn Không Linh nữ yêu đi vào trong cánh cửa cổ xưa kia.
Trước khi đi Không Linh nữ yêu còn liếc mắt nhìn túi đeo của Hàn Sâm với vẻ đầy tiếc nuối.
Cánh cửa gỗ ầm ầm đóng lại giữa hư không rồi biến mất ngay lập tức.
Hàn Sâm thở một hơi dài, sờ lên trên trán nhưng không tìm được cái gì, hắn lại lấy gương nhỏ ra soi, phát hiện vết hồng trên trán đã không còn nữa, thay vào đó là dấu ấn hoa sen có kích thước tương đương, bởi vì đều là màu hồng nên nếu không nhìn gần thì vẫn giống như xưa.
"Mấy tên khốn kiếp này, lẽ nào ngoài việc tùy tiện khắc dấu lên người người khác ra thì họ không có sở thích nào khác sao?" Hàn Sâm giận dữ mắng mỏ.
Nhưng mà một giây sau, hắn vội vàng nhào tới quả Không Thanh. Sau khi chín, quả Không Thanh mở ra, mặc dù không có hạt nhưng phần thịt quả vẫn hoàn hảo không bị hao tổn gì.