"Ối, đại ca... tao đã ăn đâu... hay là tao trả lại cho mày này..." Vương Vũ Hàng run rẩy giơ miếng thịt bằng hai tay ra trước mặt con thiên nga.
"Quác." Con thiên nga trắng la to đầy tức giận, giương mỏ mổ về hướng Vương Vũ Hàng.
"Đoàn trưởng... cứu tôi..." Vương Vũ Hàng hét ầm lên rồi chạy về phía Hàn Sâm.
Ngay lập tức, Hàn Sâm bay lên trời. Hắn không dám giết nữa, nhỡ đâu giết chết con thiên nga này có rất nhiều dị sinh vật đáng sợ khác kéo tới thì hắn quả thực không biết phải kết thúc thế nào.
Có Vương Vũ Hàng ở đây, không có chuyện gì là không có khả năng xảy ra cả, hơn nữa xác suất xảy ra còn rất cao.
"Đoàn trưởng đừng chạy mà, nhanh cứu tôi." Vương Vũ Hàng vừa chạy vừa la.
"Chú út à, giờ tôi không cứu được chú rồi, chú nhanh chạy về hướng mà mình tới đi." Hàn Sâm trả lời hắn ta từ trên không.
"Hướng nào? Tôi cũng không biết mình tới từ đâu mà." Vương Vũ Hàng đáp lại.