Mặc dù máu thịt của tê giác thánh rất nhiều, nhưng sức ăn sức uống đông như vậy, chẳng mấy chốc đã tiêu thụ hết sạch, Hàn Sâm cầm quả hồ lô trong hố cát ra, toàn thân nó đỏ ửng như máu, hình như đã hút no máu tươi, trong suốt đỏ rực vô cùng đẹp đẽ.
Mà chuông nhỏ màu xanh cũng đã ngưng tụ được khá nhiều hoa văn và phù hiệu màu máu trông có phần quỷ dị, không hiểu đó là thứ hình vẽ gì.
Meow-kun thì không ổn rồi, cái bụng nó tròn căng ngã trên đất thở dốc, tốc độ ăn của Tiểu Yêu Tinh cũng chậm hơn trước khá nhiều, xem ra sắp không ăn nổi nữa, Tiểu Thiên Sứ thì đã ngừng từ trước.
Hàn Sâm đựng được không ít thịt thà, thấy núi thịt chuẩn bị cạn kiệt, Hàn Sâm không dám dừng lại lâu, hắn gánh túi lớn gọi Tiểu Yêu Tinh, cùng nhau phá vòng vây ra ngoài.
Nhưng mà Tiểu Yêu Tinh lại không chịu đi, nó vẫn đang liều mạng ăn thịt, Hàn Sâm không để ý tới nó nữa, dẫn Tiểu Thiên Sứ xông ra.