Một cây bồ công anh dạ quang đã bay đến gần khe lều vải, Hàn Sâm nghiêm túc quan sát cây bồ công anh đó, cứ cho rằng đây là một loại dị sinh vật đặc biệt.
Nhưng nhìn kĩ một lúc, Hàn Sâm phát hiện nó chỉ là một loại thực vật, nhưng sao lúc ban ngày họ tới lại hoàn toàn không thấy loại thực vật này?
Bây giờ trong sa mạc đen đều là loại bồ công anh dạ quang này, nhiều vô số kể, từng vầng sáng bồng bềnh trôi dạt khắp nơi, giống hệt dải ngân hà trên bầu trời.
Theo gió thổi qua, dải ngân hà vẫn trôi chậm rãi, đẹp đến mức người ta không dám tin.
Chu Vũ Mị đã bình tĩnh hơn cũng bu đến, thấy cảnh đẹp khó nói nên lời ở ngoài thì trợn mắt, may là bị Hàn Sâm che miệng, nếu không đã kinh ngạc kêu lên rồi.
Loại thực vật này rơi xuống mặt lều rất nhiều, nhìn từ xa lều vải như một lâu đài nhỏ lóe sáng, trông rất đẹp mắt.
Có điều hình như loại thực vật này không có tính công kích gì, lều vải cũng không bị phá hỏng.