Tất cả mọi người đều ngây ra, choáng váng, cả phòng khách im lặng một cách đáng sợ.
Kỷ lão gia quyền uy vô đối mà nhà họ Kỷ tôn thờ, không ngờ lại khóc lóc quỳ gối trước mặt mẹ Hàn Sâm, còn gọi bà ấy là tiểu thư, đây đúng là chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Đến Hàn Sâm cũng đơ ra, hắn không ngờ Kỷ lão gia cường đại lại khóc lóc như một đứa trẻ trước mặt mẹ mình thế này.
"Ông là?" La Tố Lan tỏ vẻ nghi ngờ nhìn ông lão trước mặt, muốn đỡ Kỷ lão gia đứng dậy, nhưng Hàn Sâm lại thấy La Tố Lan cong môi theo thói quen, rõ ràng là nhận ra Kỷ lão gia.
"Lam đại tiểu thư, tôi là Kỷ Ngôn Võ, Kỷ lão tam đây, ba mươi bốn mươi năm trước, tôi may mắn gặp được đại tiểu thư ở đình Thủy Thiên Nhất Sắc, lúc đó đại tiểu thư mới mười một tuổi, đi cạnh Hải Đường tiên sinh... Nếu không phải lúc nãy thấy tiểu thư đeo Thánh Tâm Hải Đường trước ngực thì Kỷ lão tam đã bất kính với đại tiểu thư rồi, tôi xin chuộc tội với Lam đại tiểu thư." Kỷ lão gia không chịu đứng lên.