Ầm!
Làn khói màu đen như ngọn lửa từ trong người Hàn Sâm bùng nổ, đánh văng những tia băng trên người hắn. Xích Diễm Bạo Long Đột trong tay Hàn Sâm vung lên điên cuồng, biến phần lớn số tia nước thành hơi nước.
"Tiểu Ngân Ngân, qua đây!" Hàn Sâm gọi Tiểu Ngân Ngân, Tiểu Ngân Ngân lập tức bay vào lòng Hàn Sâm. Hắn ôm Tiểu Ngân Ngân, quơ Xích Diễm Bạo Long Đột chém ngang tia nước, lao tới cạnh người ngồi trên bờ đầm, móc món đồ trong túi áo người đó ra, sau đó chém tan tia nước, xông về phía rừng trúc.
Tia nước vẫn đuổi theo Hàn Sâm, cho dù hắn chặt đứt bao nhiêu, trong đầm nước vẫn tuôn ra nhiều tia nước hơn, như thể vô cùng tận vậy.
Cũng may thú hồn của Ma Cách Thú có thể chống đỡ được số tia nước đó, ngọn lửa của Xích Diễm Bạo Long Đột cũng khắc chế được nó, để Hàn Sâm thuận lợi rẽ nước xông vào rừng trúc.
Hàn Sâm vào rừng trúc, những tia nước đó liền không đuổi theo nữa, chúng trông hệt như những sợi tóc thủy tinh, từ từ lui về đầm.