Cả rừng trúc dưới lòng đất rộng bát ngát mênh mông, hơn nữa bên trong không có cột đá hay bất cứ thứ gì chống đỡ, hoàn toàn đều nhờ phần rễ cắm sâu xuống lòng đất chia làm hai không gian trên dưới, tạo nên cả thế giới khổng lồ dưới lòng đất.
Hàn Sâm đi sâu vào rừng trúc tầm hai mươi, ba mươi dặm vẫn không nhìn thấy được điểm cuối, nhưng mà hắn cảm giác nhiệt độ xung quanh dần trở nên lạnh hơn, dường như càng đi sâu vào trong nhiệt độ lại càng thấp.
Thân trúc màu đen phủ quanh bốn phía càng lúc càng trở nên vững chãi, lúc đi được tầm bảy mươi, tám mươi dặm, thân trúc đã to lớn như mấy cây đại thụ.
Mà trên mặt đất sương lạnh phủ đầy, nhiệt độ thấp đến mức người bình thường khó mà chịu nổi.
Tiếp tục đi không được bao lâu, phía dưới đã đóng thành mặt băng, từng cây trúc to đến mức hai ba người mới có thể ôm hết, lớn đến khó tin.