"Cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là cách hay. Nếu cậu ta kiệt sức thì chẳng phải là vô cùng nguy hiểm ư?" Thấy Hàn Sâm bay loạn khắp trời, Hứa Đông Tiến nói: "Nữ Hoàng, hay là chúng ta đi giúp cậu ta đi?"
Hứa Đông Tiến nói câu này không phải vì có ý tốt, mà là hắn ta thấy Hàn Sâm đã hấp dẫn lực chú ý của phần lớn chim chóc trên cây thần rồi. Nếu bây giờ bọn họ leo lên thì có thể kiếm được món hời mà mạo hiểm không lớn lắm.
Nhưng trước đó bọn họ chỉ khoanh tay đứng nhìn, bây giờ mà leo lên kiếm lời thì hơi bị xấu hổ, cho nên mới hỏi ý kiến của Nữ Hoàng.
"Không cần, chỉ trong ba mươi kiếm nữa, hắn sẽ giết được Trùng Thiên Chuẩn Vương." Nữ Hoàng lạnh nhạt nói.
Người khác thì thấy Hàn Sâm đang chạy trốn chim khắp nơi, chẳng có quy luật gì, nhưng Nữ Hoàng lại nhìn ra mỗi một bước bay của Hàn Sâm đều có mục đích. Đó là một bố cục vô cùng hoàn mỹ mà trong ba mươi kiếm nhất định sẽ hoàn thành, đương nhiên là hắn có thể giết được Trùng Thiên Chuẩn Vương.