Khi Hàn Sâm quay lại bờ biển thì Nữ Hoàng đang dùng kiếm xiên thịt cá gác lên nướng. Mặc dù chỉ dùng một ít dây leo và cây dại nhưng có vẻ cháy rất đượm.
Thấy bên cạnh đống lửa cắm mấy thanh kiếm, thịt bên trên đã nướng vàng ruộm và ứa mỡ, tỏa ra mùi hương thơm ngát, Hàn Sâm mỉm cười nói: "Mấy miếng này cô để lại cho tôi à?"
"Để gì mà để? Tôi muốn nướng xong hết rồi mới ăn thôi." Nữ Hoàng lạnh mặt nói.
"Thế tôi ăn có được không?" Hàn Sâm lại hỏi.
"Tùy cậu." Nữ Hoàng không thèm nhìn Hàn Sâm mà chỉ nhìn chằm chằm thịt nướng trong tay mình.
Hàn Sâm bật cười, nhấc một miếng thịt lên cắn một cái, bỏng lè lưỡi, nhưng hương vị rất ngon, ngon hơn cá sống nhiều.
"Con hồ ly nhỏ của cậu đâu?" Nhìn Hàn Sâm ăn như hổ đói, sắc mặt Nữ Hoàng dịu đi, lên tiếng.
"Cất rồi." Hàn Sâm chớp mắt đáp.
"Thật sao?" Nữ Hoàng nhìn Hàn Sâm, rõ ràng là không tin hắn: "Gọi nó ra cho ăn cùng đi."