Hàn Sâm ra khỏi Lạc Phong Cốc, nhưng hắn không về thành bảo hộ Cương Giáp ngay.
Vừa rồi đánh quá sướng tay nên hắn đã giết hết Bọ Ngựa Tật Phong không chừa lại con nào.
"Thôi, đi săn một con Đồng Nha Thú vậy, gần thành bảo hộ Cương Giáp có nhiều bầy Đồng Nha Thú, xác suất xuất hiện Đồng Nha Thú biến dị cũng khá cao, khi đó mình có nuôi Đồng Nha Thú biến dị cũng sẽ không làm người khác nghi ngờ."
Hàn Sâm thuận đường tìm chỗ bầy Đồng Nha Thú tụ tập, định bụng bắt một con lạc đàn về.
Tuy nhất thời Hàn Sâm không tìm thấy Đồng Nha Thú lạc bầy, nhưng lại gặp một bầy nhỏ gồm bốn năm con. Hắn dựa vào bộ giáp cứng rắn của mình, xông thẳng vào làm thịt hết, chỉ chừa một con Đồng Nha Thú sống.
"Giết chết Đồng Nha Thú sinh vật cấp nguyên thủy, chưa đạt được thú hồn, ăn thịt nó có thể nhận được từ 0 đến 10 điểm gen nguyên thủy."
"Giết chết Đồng Nha Thú sinh vật cấp nguyên thủy, nhận được thú hồn Đồng Nha Thú cấp nguyên thủy, ăn thịt có thể nhận được từ 0 đến 10 điểm gen nguyên thủy."
Hàn Sâm trợn mắt kinh ngạc. Khi nãy hắn vừa giết bốn mươi ba con Bọ Ngựa Tật Phong, trước kia thì cả nghìn con sinh vật bình thường, nhưng không được một thú hồn nào, giờ mới giết hai con Đồng Nha Thúđãđược thú hồn rồi.
Hàn Sâm mừng rỡ: "Đúng là số trời, thú hồn toàn do số trời an bài cả."
Thú hồn của Đồng Nha Thú xem như loại thường thấy, nhưng bình thường không có nghĩa là không tốt.
Thực lực của Đồng Nha Thú khá yếu trong sinh vật cấp nguyên thủy, nhưng thú hồn của nó lại rất được hoan nghênh.
Hàn Sâm vừa nghĩ thầm, một cái bóng màu đồng xanh dài gần bảy mươi phân với răng nanh nhô ra ngoài trông như con nhím bay ra, nó biến thành một cây thương Thanh Đồng Nguyệt Nha, rơi vào tay hắn.
Thú hồn Đồng Nha Thú cấp nguyên thủy: dạng binh khí.
Bề mặt cây thương toát lên ánh sáng lạnh lẽo của đồng xanh, lưỡi thương hình trăng khuyết lại càng sắc lạnh khiến kẻ khác cảm thấy không rét mà run.
Hàn Sâm thử vung cây thương Thanh Đồng Nguyệt Nha mấy cái, cảm giác vô cùng có khí thế. Trong giáo dục nghĩa vụ bắt buộc cũng có dạy thương pháp cơ bản, Hàn Sâm rất thích các loại binh khí nên tất nhiên không bỏ sót môn này.
Hàn Sâm múa thương Thanh Đồng Nguyệt Nha một lúc rồi cất vào, bắt một con Đồng Nha Thú mang về.
Hàn Sâm tìm chốn không người thu bộ giáp Hắc Giáp Trùng thần huyết lại, sau đó hắn vác con Đồng Nha Thúđã bịđánh ngất trói gô cổ kia đi về thành bảo hộ.
Khi Hàn Sâm đi tới trước cổng thành thì có một nhóm mười mấy người từ trong thành xông ra, ai nấy đều cưỡi những thú hồn cao lớn. Người cầm đầu mặc một bộ giáp thép, lưng đeo bảo kiếm đỏ như máu, vật cưỡi là một thú hồn nhìn như khủng long ba sừng, hình thể oai phong báđạo làm mọi người đều nhìn gã với ánh mắt hâm mộ và ghen tị.
Thành bảo hộ Cương Giáp có ba cường giả lấy gen thần làm mục tiêu tiến hóa, gã cầm đầu đám người này là một trong sốđó, được xưng là Thần Thiên Tử. Không ai biết tên thật và thân phận của gã ta là gì, nhưng có một điều chắc chắn, gã là một cường giả nổi tiếng trong thành bảo hộ Cương Giáp.
Hàn Sâm vác Đồng Nha Thúđứng sang một bên, chờ nhóm người đóđi qua. Ai ngờ khi gã cầm đầu đi ngang qua hắn thì bỗng ghì vật cưỡi dừng lại.
Ầm!
Thần Thiên Tử liếc nhìn Hàn Sâm, tay gã vung lên, roi da như rắn độc quất trúng lưng Hàn Sâm. Đồng Nha Thú trên lưng hắn rớt xuống đất, lưng áo cũng bị quất rách, bả vai lập tức hằn lên một vết máu xấu xí như con rết.
Thần Thiên Tử ngồi trên cao nhìn xuống Hàn Sâm, đanh mặt quát hỏi: "Đứa nào dám to gan bán sinh vật cấp nguyên thủy cho mày?"
Người trong thành bảo hộ Cương Giáp đều biết Thần Thiên Tửđang theo đuổi Tần Huyên, Hàn Sâm từng đâm vào mông côấy tất nhiên cũng bị gã ta căm ghét. Hàn Sâm sống khốn khổ như thếở trong thành phần lớn cũng do Thần Thiên Tử mà ra.
Sau khi Thần Thiên Tử biết chuyện Tần Huyên bịđâm thì không chỉđánh Hàn Sâm một trận nhừ tử, còn tuyên bố kẻ nào dám giao dịch với Hàn Sâm thì sẽ thành kẻđịch với gã ta đến khi nào chết mới thôi.
Hàn Sâm lạnh lùng trừng mắt nhìn Thần Thiên Tử, nắm tay siết chặt, nhưng hắn vẫn đứng yên tại chỗ: "Tự tôi đi săn về."
Thần Thiên Tử không chỉ cóđộ hoàn thành gen cực cao, thực lực mạnh mẽ, mà còn sở hữu rất nhiều thú hồn, hơn nữa dưới trướng còn có một đống cường giả giúp sức. Dù Hàn Sâm có liều mạng thì cũng khó mà chạm tới một cọng tóc của gã ta. Cho dù có bộ giáp thần huyết, e là chưa đến được trước mặt gã ta thìđã bịđám thuộc hạ kia đánh chết rồi.
Thế giới trong thành bảo hộ này khác với trong Liên minh, nơi này không có pháp luật gì, mọi thứđều lấy nắm đấm ra mà nói chuyện, Hàn Sâm có chết thì cũng là uổng mạng vôích. Huống hồ, nghe đâu Thần Thiên Tử cũng là kẻ có xuất thân hiển hách trong Liên minh, có khi gã ta giết Hàn Sâm trong Liên minh cũng chẳng sợ bị luật pháp trừng phạt.
Hàn Sâm không sợ chết, nhưng nếu hắn chết thì chỉ còn mẹ và em gái hắn bơ vơ, hai người sẽ bị người ta ức hiếp đến mức không cóđường sống.
Thần Thiên Tử quét mắt nhìn đám người đứng trước cửa lớn: "Nếu để tao biết đứa nào dám bán đồ cho mày, tao bảo đảm cả nó và mày đều sẽ chết rất khó coi!"
Sau đó Thần Thiên Tử vung roi đi, không thèm nhìn lại Hàn Sâm.
La Thiên Dương cũng lạnh lùng liếc Hàn Sâm, hầm hừ nói: "Tên cuồng mông kia, sống yên phận đi, đừng có mà kiếm chuyện, bằng không tao chẳng ngại cho mày thêm một trận nữa đâu."
Dứt lời, La Thiên Dương liền cưỡi ngựa sừng đen cùng đám cường giả khác đuổi theo Thần Thiên Tử.
Lần trước cũng chính là tên La Thiên Dương này ra tay dạy dỗ Hàn Sâm thay Thần Thiên Tử, gã ta là một trong những thân tín của Thần Thiên Tử, hai người bọn họ vốn đã quen biết nhau trong Liên minh.
Hàn Sâm nhìn theo nhóm Thần Thiên Tửđãđi xa, đôi mắt lóe lên tia sáng lạnh. Hắn lặng lẽ xách Đồng Nha Thú rơi dưới đất, đi vào trong thành bảo hộ Cương Giáp trước bao cặp mắt xem thường của kẻ khác
Lửa giận bốc lên trong ngực Hàn Sâm: "Thực lực, mình cần thực lực mạnh hơn!"
Nhưng thực lực của hắn bây giờ không đủđể chống lại cảđám cường giả như thế. Tuy nhiên, bây giờ trong tay Hàn Sâm có viên tinh thể màu đen nghịch thiên kia, đây là cơ hội đổi đời của hắn.
***
La Thiên Dương lạnh lùng nói: "Thiên Tử, giết thằng ranh đó cho rồi, để nó sống chi cho gai mắt."
Thần Thiên Tử mỉm cười nói: "Tính cách của Tần Huyên rất ương bướng, không thích người khác nhúng tay vào chuyện của côấy. Nếu côấy đã không giết Hàn Sâm, giờ tôi lại ra tay thì sẽ khiến côấy không vui, làm thế này làđược rồi."
Tuyệt Kiếm, một thân tín khác của Thần Thiên Tử lên tiếng: "Tần Huyên đúng là không biết điều, anh Thiên Tử chịu theo đuổi là phúc mấy đời của cô ta rồi. Suốt ngày lên mặt chảnh chọe, nếu không vì anh Thiên Tử thì tôi đã dẫn người đi dẹp gọn cô ta từ lâu rồi."
"Đừng xem thường Tần Huyên, dùở Liên minh hay thành bảo hộ thì côấy cũng là một cô gái rất đáng gờm, nếu cóđược côấy sẽ giúp ích rất nhiều cho tôi ở Liên minh cũng như thành bảo hộ này."
Ánh mắt Thần Thiên Tửđầy sắc lạnh: "Gác chuyện này sang một bên đi, mau tới sườn núi Lạc Nhật, đừng để nhóm người của Quyền Ca giành trước, chúng ta nhất định phải bắt cho được con sinh vật cấp thần huyết đó!"