Đám người Chu Đình thấy nơi nơi đều là dị sinh vật cường đại, phóng mắt nhìn ra xa chỉ thấy dị sinh vật đông nhung nhúc nối nhau chẳng có điểm cùng, mà bọn họ chỉ có một hai trăm người ít ỏi, thực lực không phải là mạnh mẽ. Ai nấy đều kinh hãi lạnh người, khó mà tưởng tượng được nếu cứ giết vào trong thì sẽ ra sao.
Dù đám dị sinh vật này có đứng dàn hàng mặc cho họ giết thì họ cũng phải giết tới mềm nhũn tay chân.
Ngay cả người dày dặn kinh nghiệm như chú Thanh cũng tái mét mặt mày, nhìn đám dị sinh vật đông như kiến mà nao núng, không dám đi vào trong thêm nữa.
Thế mà Hàn Sâm lại ung dung đi thẳng vào giữa đám dị sinh vật, khiến cho mọi người không biết có nên đi theo hắn hay không.
Một giây sau, đám người Dương Mạn Lệ, chú Thanh và Chu Đình đều trợn tròn mắt nhìn Hàn Sâm đi vào bầy thú, sau đó đàn dị sinh vật đông nghịt như thủy triều đột nhiên rút lui như gặp ma, nhanh chóng tạo thành một khoảng trống.