Thú hồn của Tuyết Diệc Dương là thú hồn thần huyết của vùng đất được thần bảo hộ thứ hai, sau khi biến thân thì lực lượng và tốc độ đều tăng lên đáng kể.
Nhưng sự cường hóa ấy cũng không cứu hắn ta thoát khỏi khốn cảnh, nắm đấm của Hàn Sâm chạm vào bất kì phần thân thể nào của hắn ta cũng sẽ truyền lực thẳng vào bụng hắn ta, làm cho vùng bụng chấn động, nội tạng chịu tổn thương nặng nề.
Huỵch, huỵch, huỵch!
Nắm đấm đối đầu nắm đấm, Tuyết Diệc Dương đã dùng thú hồn biến thân vẫn liên tục bị đánh lui, miệng, tai, lưỡi, mũi không ngừng đổ máu.
Cả đám người trợn mắt há mồm mà xem trận đánh kì lạ. Tuyết Diệc Dương đã dùng đến cả thú hồn mà vẫn bị đánh thành thế này, kẻ kia quả là đáng sợ tới cực điểm.
"Sao mà mạnh thế?"
"Đáng sợ thật!"
"Tên này định lật trời sao? Dùng Vi Tinh Thể đánh sấp mặt Tuyết Diệc Dương, đúng là biến thái!"
Rầm!