Meow-kun đang ăn thịt ở một bên lập tức dựng lông mao, duỗi eo nghiến răng với phía núi tuyết, phát ra âm thanh gừ gừ dữ tợn.
Hàn Sâm nhìn chằm chằm hướng núi tuyết, không bao lâu đã nhìn thấy một con dị sinh vật như khủng long ba sừng xông ra từ đó.
Sừng tựa mũi khoan bạc, da như thép, nhìn con khủng long ba sừng mới xông ra, Hàn Sâm liền trợn trừng mắt.
Không biết đầu óc Y Đông Mộc có bị làm sao không, cái thứ khổng lồ kia ít cũng phải nặng hơn mười tấn. Đậu má anh chứ! Anh có ăn một năm cũng chẳng hết, anh giết nó có tác dụng gì?
Nhưng nghĩ lại, mục đích của Y Đông Mộc chắc cũng chỉ vì muốn đánh lấy một thú hồn, thịt chỉ là thứ yếu.
Hàn Sâm hơi buồn bực, nhưng phần thịt hắn được chia cũng không lãng phí. Hắn ăn thì chắc chắn là không hết nhưng may là có thể đưa cho Thánh Chiến Thiên Sứ.
Hàn Sâm ôm lấy Meow-kun chạy vào núi, dù sao hắn cũng không cần động thủ, có thể nhận được hai phần thịt cho Thánh Chiến Thiên Sứ cũng không tồi.