Vương Hầu chấn động mãnh liệt, chẳng ngờ kiếm pháp Xỉ Luân của mình lại bị Hàn Sâm ép đến không thể không chuyển công thành thủ. Gã vừa tức vừa sợ, lui về phía sau hai bước trong thoáng chốc, vê tinh thể màu máu trong tay rồi ngoan độc nói: "Ông đây sẽ cho chúng mày chết không có chỗ chôn."
Trong lúc nói, Vương Hầu đã dán viên tinh thể màu máu lên trán, sau đó viên tinh thể kia tỏa ra ánh sáng, phóng ra tia sáng màu máu kỳ quái.
Tựa hồ được ánh sáng kia dẫn dắt, tinh hạch con màu lục đầy trời giống như có được lực lượng nào đó chỉ huy, hóa thành dòng nước lũ cuốn về phía Hàn Sâm.
Trong lòng Hàn Sâm cả kinh, chẳng thể ngờ Vương Hầu có khả năng lợi dụng tinh thể màu máu để không chế tinh hạch.
Chính Hàn Sâm cũng không biết vì sao trước đó tinh hạch con không tới gần hắn và Kỷ Yên Nhiên nên bây giờ không nghĩ ra cách gì để ngăn cản. Chỉ trong chớp mắt, tinh hạch con màu lục đã phá trời lật đất cuốn tới trước mặt hắn.
Chít chít!