"Đợi một chút." Hàn Sâm lệnh cho đội ngũ dừng lại, triệu hoán Hoàng Kim Sa Trùng Vương, lệnh cho nó bay vào bên trong cửa lớn đang mở của thành bảo hộ dị linh.
Không bao lâu sau Hoàng Kim Sa Trùng Vương đã bay ra, tin tức gửi cho Hàn Sâm tất nhiên là trong thành bảo hộ dị linh không có gì cả, nó cũng không nhìn thấy ngay cả một con dị sinh vật.
"Không có?" Hàn Sâm hơi chau mày, tình huống hiện giờ hiển nhiên nằm ngoài dự liệu của hắn.
"Dị linh giảo hoạt vô cùng, đây có thể là một cái bẫy." Chu Đình nói.
"Chú Thanh, chú thấy sao?" Hàn Sâm nhìn về phía chú Thanh.
Chú Thanh chau mày nói: "Chúng ta đã tới được đây thì không thể cứ vậy mà rút lui."
Hàn Sâm cười bảo: "Chú Thanh nói không sai, chúng ta vốn tới để đánh thành bảo hộ, nếu vì sợ đối phương mà chạy đi, vậy thì hà tất phải tới đây?"
Nói xong, Hàn Sâm ra lệnh cho Kim Mao Hống ngồi xuống, dẫn theo Linh ngồi phía sau mình, qua cửa chính của thành bảo hộ.