Linh như một viên đạn pháo lao vọt vào thân thể như lửa thiêu đốt của con chim kia, sau đó xuất hiện lại từ một phía khác, rơi xuống ngọn núi cạnh đó, giẫm nứt một mảng núi lớn.
Trong bàn tay như ngọc của Linh có một khối tinh thể đỏ như lửa đang giãy giụa muốn thoát ra, con chim lửa rít lên thảm thiết, thân thể ngưng tụ từ lửa bỗng chốc nổ tung, hóa thành khói lửa tiêu tán đầy trời.
Linh nhảy mấy cái xuống bên cạnh Hàn Sâm, vứt tinh thể màu đỏ trong tay cho hắn rồi lại đứng yên lặng cạnh hắn như trước.
"Khụ khụ, cảm ơn em." Hàn Sâm đỏ bừng mặt. Hắn chưa bao giờ chào đón Linh, thế mà bây giờ cô lại lặng lẽ làm thay hắn việc hắn muốn làm, khiến cho hắn cảm thấy hơi xấu hổ.
Linh chỉ nở một nụ cười ngọt ngào với Hàn Sâm, để lộ hàm răng chỉnh tề, chẳng hề nói lấy một câu.
Hàn Sâm cũng không có thời gian để nói cái gì. Tinh thể đỏ rực trong tay nóng như bốc lửa làm tay hắn sắp chín đến nơi. Hắn gọi dao găm Cổ Huyền Lang ra, chém mạnh vào tinh thể đó.