"Giết nó…!"
Rất nhiều người hét lớn trong nỗi đau đớn tột cùng, chỉ hận không thể biến thành Hàn Sâm, đuổi giết Kim Mao Hống rồi ăn tươi nuốt sống.
Máu tươi của bạn bè và người thân thổi bùng lửa giận của mọi người, chưa bao giờ người ta lại thấy một chuyện tàn khốc bậc này ở vùng đất được thần bảo hộ thứ nhất.
Hoàng Kim Sa Trùng Vương vỗ bốn cánh đuổi theo Kim Mao Hống. Khi sắp đuổi kịp Kim Mao Hống, Hàn Sâm cố gắng giảm tốc độ. Hắn không muốn người khác nhìn thấy mình giết Kim Mao Hống, càng không muốn để ai trông thấy cảnh tượng Kim Mao Hống phân giải, bởi vì như vậy sẽ khiến người ta liên tưởng tới rất nhiều chuyện.
Bây giờ Hàn Sâm đã hoàn toàn nắm chắc việc giết Kim Mao Hống, hắn chỉ cần chờ Kim Mao Hống chạy tới chỗ không người là ra tay giết chết nó ngay.
Kim Mao Hống mù cả hai mắt không thể phân biệt được phương hướng, đôi mắt tuôn trào máu tươi, nhưng máu không chảy ra ngoài mà còn bị hút vào trong vết thương của nó.
Ầm ầm!