"Vậy để tôi hỏi xem anh ta có tới được không."
Hàn Sâm bấm số trên máy truyền tin, nói vài câu rồi tắt máy, sau đó cười nói: "Anh ta đang ở gần đây, nên sẽ tới ngay."
Không bao lâu sau thì có tiếng gõ cửa, Hàn Sâm đi ra mở cửa cho một người đàn ông đội mũ và đeo kính râm đi vào trong.
"Tôi nói này, cậu gì đó ơi, có cần tới vậy không? Đây là trường quân đội đấy, cậu mặc như vậy để dọa ai chứ?" Khúc Lệ Lệ thấy đối phương ăn mặc như vậy thì bực bội nói.
"Lệ Lệ." Kỷ Yên Nhiên kéo tay Khúc Lệ Lệ.
Thanh niên kia mỉm cười đáp: "Nói cũng phải. Chẳng qua là tôi sợ phiền phức nên mới mặc thế này."
Nói xong, hắn ta cởi mũ và tháo kính râm xuống, để lộ ra gương mặt đẹp trai.
Mấy người trong phòng đều há hốc mồm, đặc biệt là Khúc Lệ Lệ và Trương Dương, trừng muốn lọt cả tròng.
"Đường… Đường Chân Lưu…"