Long Đế nhìn chằm chằm vào cốc đồng, bất mãn nói: "Vật này nói tốt thì cũng tốt nói xấu thì cũng xấu. Nếu ngươi là bán thần, vậy thì vật này chính là một bảo bối. Nhưng nếu không phải bán thần, vật này có thể là bùa đòi mạng."
"Nói nghe thử, rốt cuộc nó là cái gì?" Hàn Sâm thuận miệng hỏi. Hắn đã trải qua quá nhiều sóng lớn gió to, tất nhiên sẽ không bị dọa chỉ bởi hai ba câu nói của Long Đế.
Long Đế lộ ra vẻ cao thâm khó lường: "Nếu ngươi hỏi người khác, sợ rằng khắp vùng đất được thần bảo hộ thứ ba cũng không có mấy người biết được vật này là gì, mà ta chính là một trong số những người biết được, nhớ năm đó ta và A Tu La... khụ khụ..."
Nói được một nửa, hình như Long Đế chợt nhớ ra điều gì đó, vội ho khan nuốt vào nửa câu còn lại.
"Chẳng lẽ vật này có liên quan đến việc các ngươi phản bội Cổ Ma Đại Đế?" Hàn Sâm kinh ngạc hỏi.