Hàn Sâm chém xuống mà cảm thấy như kiếm thần Phượng Hoàng vừa chém vào một cái lốp cao su cực kì đàn hồi. Tuy đã chém trúng quả cầu trắng, song kiếm thần Phượng Hoàng lại không phá vỡ được nó. Quả cầu trắng chỉ lõm xuống một chút rồi lại phồng lên rất nhanh, bắn văng cả Hàn Sâm và kiếm thần Phượng Hoàng ra đằng sau mấy bước.
Hàn Sâm cắn răng rút kiếm Thái A ra, mỗi tay một kiếm điên cuồng chém quả cầu trắng. Thứ này quá kì dị, bây giờ hắn cũng đã ra tay rồi, tuyệt đối không thể cho nó cơ hội nghỉ lấy hơi, nếu không ai biết nó còn giở trò gì quái quỷ?
Khi vừa lăn xuống, trên mình quả cầu trắng dính đầy máu, máu kia rõ ràng không phải của nó, thế mà chỉ trong chốc lát, số máu đó đã không cánh mà bay.
Hàn Sâm nhìn quả cầu trắng chăm chăm. Số máu kia không rỏ xuống đất mà biến mất từ trên mình nó, cứ như đã bị nó hấp thu hết vậy.
Hàn Sâm thi triển kiếm pháp Song Phi, kiếm Thái A và kiếm thần Phượng Hoàng liên tục chém lên quả cầu trắng.