Thần trí đàn thú đều tỉnh táo và không bị khống chế khiến Hàn Sâm yên tâm hẳn.
Khoảng cách đến núi tím xa hơn tưởng tượng của Hàn Sâm. Quả thực là nhìn núi chạy chết ngựa. Đến tận chân núi tím, Hàn Sâm mới biết nó hùng vĩ đến mức nào.
Đáng sợ hơn là ngọn núi tím này dường như còn đang cao lên, đang lớn dần.
Song dù chỉ còn cách núi tím có hơn mười dặm, Hàn Sâm vẫn không cảm nhận được động tĩnh gì từ nó, cứ như thể nó yên ắng trồi lên từ mặt đất vậy.
Đến khoảng cách này, Hàn Sâm đã có thể nhìn rõ một phần tình hình trên núi tím. Từ lưng chừng núi trở lên phủ mây mù mịt, nhưng vẫn có thể nhìn ra ánh sáng tím không phát ra từ bản thân ngọn núi, mà là từ những ráng mây lượn lờ quanh nó.
Bản thân núi tím không phải là tím, mà là màu pha trộn giữa đen và xanh lục.
Hàn Sâm hãm tốc độ lại, cẩn thận đi theo dòng thú tiến lên. Tuy không có nguy hiểm gì, nhưng hắn lại thấy một cảnh tượng kì dị.