Đám người hạm trưởng đều nhìn đến ngu người. Quân Tu La loạn cào cào, Hàn Sâm thoắt ẩn thoắt hiện liên tục giữa chúng như một bóng ma, đoản kiếm gặt mấy mạng người chỉ trong chớp mắt.
Đám quân Tu La nổ súng ầm ầm, nhưng những đường đạn dường như bị một lực lượng thần bí nào đó làm chệch đi. Bao nhiêu đường bắn loạn xạ mà chẳng trúng Hàn Sâm lấy một phát.
Hàn Sâm hệt như một vị tử thần mà ngay cả cái chết cũng phải né tránh, thỏa thích thu gặt mạng người giữa máu tươi và lửa đỏ. Từng tên lính Tu La bỏ mạng dưới lưỡi kiếm như lưỡi hái tử thần, chỉ có máu túa ra từ những cái xác tàn nhuộm phần đáng sợ cho khoang lánh nạn.
Hạm trưởng và ông Hứa không phải là quân nhân chuyên nghiệp nên phản ứng chậm mất nửa nhịp, còn hai quân nhân thực thụ đi cùng họ thì trong mắt đã lóe lên vẻ cuồng nhiệt từ lâu. Cả hai nhấc súng lên, điên cuồng bắn về phía đám lính Tu La nọ.