Hàn Sâm không nghĩ ra tiền căn hậu quả của việc này, chỉ cảm thấy thất vọng tràn trề.
Hắn cứ nghĩ tảng đá kia là bảo bối, ai ngờ nó lại là một phần của tấm bia khuyết trong sơn cốc. Hắn nhìn tấm bia kia ba năm, đúng là đủ nặng, đủ cứng, ngoài ra thì chẳng có chỗ đặc biệt nào.
Hàn Sâm đâu thể vác tảng đá nặng trịch này đi nện người ta? Huống hồ nó nặng quá, hắn còn không bê lên được.
Chẳng thèm quan tâm đến tấm bia bị nhấc lên nữa, Hàn Sâm quơ xẻng đào tiếp xuống dưới, xem thử có đào được thêm thứ gì hay không.
Con Phệ Hồn Thú nhỏ nhìn hắn đầy tò mò, dường như chẳng hiểu hắn đang làm gì.
Hàn Sâm mặc kệ nó, chỉ cần nó không kêu lên là được.
Sức mạnh của Hàn Sâm kết hợp với độ sắc bén của Ác Quỷ hoàn cũng chẳng khác gì một chiếc máy xúc cỡ nhỏ. Chẳng bao lâu hắn đã đào thêm được mấy mét và thấy được một vật khác.