Hàn Sâm lấy làm kinh hãi, nhìn chằm chằm bóng người trên cây bằng ánh mắt càng thêm chăm chú.
Khi thấy rõ bóng người kia, Hàn Sâm hơi ngẩn ra, bởi vì đó là một thiếu nữ có dáng vẻ uyển chuyển nhẹ nhàng. Vạt áo thiếu nữ phấp phới theo nhịp lay của nhánh cây như muốn bay đi theo gió.
Thiếu nữ kia có dáng dấp cực đẹp nhưng lại thánh khiết không sao tả xiết, không hề diêm dúa như người bình thường. Cô ta chỉ ngồi trên nhánh cây, tùy ý buông thõng đôi chân trần trắng muốt, mà đã đẹp tựa bước ra từ trong bức họa.
"Dị linh? Hay là dị sinh vật hình người?" Trong mắt Hàn Sâm lóe lên tia nhìn nghi hoặc. Hắn không nhìn thấy hơi thở trên mình thiếu nữ kia nên không thể phân biệt rõ chân thân của cô ta được.
Khi Hàn Sâm đang đánh giá thiếu nữ kia thì ánh mắt thiếu nữ cũng nhìn về phía hắn, sau đó cô ta nở nụ cười ấm áp như ánh nắng mặt trời.