"Sao cậu biết?" Ông Trùng giật mình nhìn về phía Hàn Sâm.
Ông ta chưa từng nhắc tới chuyện Cửu Mệnh Huyết Miêu ở trước mặt Hàn Sâm bao giờ. Nay Hàn Sâm bỗng hỏi tới chuyện này khiến Ông Trùng vô cùng bất ngờ.
"Không phải ông cứ nhìn nó mãi à?" Hàn Sâm chỉ vào nơi treo Cửu Mệnh Huyết Miêu trên ngực mình rồi nói.
Ông Trùng gật đầu: "Cửu Mệnh Huyết Miêu nằm trên người cậu đúng là khiến tôi khá bất ngờ. Thứ đó lão Hàn vẫn luôn mang trên người, xưa nay chưa từng rời xa. Sau này tôi cũng có điều tra một vài thông tin về cậu, biết được cụ của cậu cũng tên Hàn Kính Chi, hơn nữa trên người của cậu cũng có Cửu Mệnh Huyết Miêu nên mới nhịn không được mà nhìn vài lần. Không ngờ lại bị cậu nhìn ra."
Hàn Sâm im lặng nhìn Ông Trùng, chờ ông ta nói tiếp.
Ông Trùng trầm ngâm một lúc rồi nói: "Sở dĩ tôi biết trên người cậu có Cửu Mệnh Huyết Miêu là vì tôi có thể cảm giác được sự có mặt của nó."
"Cảm giác được sự có mặt của nó?"