Hàn Sâm đang nhìn thì con ngươi bỗng co rụt lại, bởi vì ba con trong số đám côn trùng đang bò chợt biến mất.
Không có bất cứ lực lượng nào hay sinh vật nào xuất hiện, mặt đất đầy đá và cát cũng không suy suyển chút nào, ba con côn trùng biến mất ngay trong tầm mắt Hàn Sâm khiến hắn cứ tưởng mình bị hoa mắt.
Hai con côn trùng còn lại bò nhanh hơn nhưng cũng không thoát khỏi số mệnh biến mất. Chúng cũng biến mất ngay khi đang bò giống hệt như ba con lúc trước.
"Chuyện gì xảy ra vậy?" Hàn Sâm trợn to mắt nhìn trừng trừng vào nơi năm con côn trùng biến mất, dùng khí tràng Động Huyền quét nơi ấy một lần nữa.
Không có, không có bất cứ thứ gì, năm con côn trùng mất tích một cách cực kì quái dị.
"Chẳng lẽ nơi đó có khe nứt không gian? Côn trùng bò vào khe nứt không gian, tiến vào một không gian khác nên mình mới không nhìn thấy hay cảm giác được chúng ư?" Hàn Sâm nhìn vào sơn cốc, trong lòng kinh ngạc không thôi.