"Đừng nghiêm túc như thế, tôi có giữ lại chúng cũng vô dụng, cô cứ cầm lấy mà dùng." Hàn Sâm đổ mồ hôi hột đầy trán. Hắn không phải là người tàn phế thật, không cần người ta dưỡng già cho đâu.
Dường như Nữ Hoàng không nghe câu nói của Hàn Sâm. Cô đứng lên, quan sát bốn phía rồi nói với hắn: "Chắc cậu nắm rất rõ những dị sinh vật quanh đây đúng không? Vẽ cho tôi một tấm bản đồ, đánh dấu địa bàn phân bố dị sinh vật vào."
Hàn Sâm đã vẽ bản đồ từ lâu, nghe vậy bèn cho Nữ Hoàng một bản.
Nữ Hoàng cầm bản đồ nghiên cứu một lát rồi cưỡi vật cưỡi đi khỏi thành bảo hộ, không nói thêm gì nhiều, chẳng chịu lãng phí một giây phút nào.
"Bà cô này làm lãng phí vóc người với dung mạo quá, còn đàn ông hơn cả đàn ông." Hàn Sâm liếm môi một cái, nhìn theo cặp giò thon dài của Nữ Hoàng đang đi xa.