Hàn Sâm âm thầm kinh hãi. Khí tràng Động Huyền của hắn xuyên vào màn sương đen chỉ được mười mấy mét đã không còn cảm ứng được gì nữa, chứng tỏ bản thân màn sương đã không phải dạng vừa.
"Rốt cuộc thì đây là nơi quái quỷ gì vậy?" Hàn Sâm quan sát xung quanh, nhận ra trong màn sương sau lưng bức tượng đồng có một tòa kiến trúc như ẩn như hiện.
Trong sương đen không nhìn rõ vật gì, nhưng không hiểu sao Hàn Sâm lại lờ mờ thấy được hình dạng của tòa kiến trúc kia, mặc dù nó không hề ở gần hắn, chí ít cũng phải cách đó đến hàng trăm dặm.
Hàn Sâm không dám hành động bừa bãi, quan sát bốn phía hồi lâu mà không phát hiện ra thứ gì khác. Khắp nơi đều là sương mù đen dày đặc, ngay cả phía dưới bức tượng đồng cũng là biển sương đen.