Cuối cùng Hàn Sâm cũng hiểu vì sao ban đầu Hoàng Hôn lại hỏi hắn có tin thần hay không. Thì ra đáp án là như vậy.
Nhưng Hàn Sâm vẫn không hiểu, nếu như quả thực có thần và Hàn Kính Chi đã bất kính với thần thì vì sao Hoàng Hôn lại muốn giết ông ấy, hơn nữa phải để Tần Hoài Chân giết mới được?
"Có thể anh sẽ không tin, nhưng điều đó không quan trọng. Anh chỉ cần gửi lời của tôi đến Tần Hoài Chân thì anh ấy sẽ hiểu." Hoàng Hôn kiên định nói.
Hàn Sâm cười khổ nói: "Tôi nghĩ không cần đâu, Tần Hoài Chân chết rồi, còn chết từ lâu rồi kia."
"Cái gì? Tần Hoài Chân chết rồi?" Hoàng Hôn mở to hai mắt, không sao tin nổi, sau đó cô phẫn nộ túm cổ áo Hàn Sâm mà quát: "Sao anh dám lừa tôi? Làm sao Tần Hoài Chân có thể chết được? Người trong thiên hạ này có chết sạch thì Tần Hoài Chân cũng không chết, rõ ràng anh ấy đã hứa…"
Nói đến đây, dường như ý thức được điều gì, Hoàng Hôn không nói nữa, chỉ nhìn Hàn Sâm với vẻ tức giận.