"Tà Tình Đế, ngươi đã không biết điều như thế thì đừng trách bản đế vô tình." Nét mặt Kiếm Thánh Đế Quân hiện rõ vẻ giận dữ, hắn ta không ngờ Tà Tình Đế đã bị trọng thương mà vẫn còn cứng đầu như vậy.
Kiếm Thánh Đế Quân chỉ mười ngón tay, mười thanh kiếm cổ xuất hiện giữa không trung, từ mười hóa trăm, từ trăm hóa ngàn, từ ngàn hóa vạn, hàng vạn thanh kiếm lơ lửng giữa trời, sát khí bốc lên phủ kín trời mây.
Kiếm vốn là hung khí. Kiếm trận do hàng vạn thanh kiếm tạo thành tỏa ra sát khí như núi cao biển rộng, đổ ập từ trên trời xuống, cảnh tượng hệt như tận thế.
Hàn Sâm kinh hãi trong lòng. Phạm vi kiếm trận bao phủ toàn bộ mặt hồ trước mắt. Thấy kiếm trận kinh khủng kia phủ xuống, hắn ôm chặt Bảo Nhi bằng một tay, chuẩn bị bay lên chuồn đi bất cứ lúc nào.
Ấy vậy mà Tà Tình Đế bị trọng thương lại không hề nao núng. Hắn ta nhìn trận kiếm rậm rạp trên trời với ánh mắt khinh thường, ánh sáng màu bạc trên người dao động kịch liệt như ánh nến trước gió.